Mở đầu với lead single Yes, And?, người nghe tưởng rằng lần trở lại này của Ariana Grande sẽ tràn ngập những âm thanh sôi động, nhưng Eternal Sunshine đa phần là cuộc hành trình đầy lắng đọng để nhìn lại và khám phá từng cung bậc cảm xúc của cô trong tình yêu.

Ariana Grande

Đảm đương hầu hết phần lời trong album, Ariana Grande cho thấy chìa khóa làm nên thành công về nghệ thuật nằm ở sự thành thật. Nữ ca sĩ can đảm hát lên những cảm xúc hỉ nộ ái ố của mình. Trong Eternal Sunshine, cô nói lên những tội lỗi của người yêu cũ, về tất cả sự dối gian của anh một cách đớn đau nhưng cũng không khoan nhượng. Trong True Story, cô bộc lộ sự tức giận của mình với những gì người khác gán ghép, thêu dệt về cô trong khi chưa bao giờ thấu hiểu hay tự đặt mình vào vị trí của người khác.

Không chỉ có những cảm xúc dữ dội đó, Ariana còn phô bày cả những mặt yếu đuối, bất lực của mình. Trong Imperfect For You, cô tự hỏi cuộc tình của mình có phải “một thảm kịch hạnh phúc” hay không khi cả hai còn quá nhiều thứ “imperfect” để trở thành “i’m perfect” cho người kia. Hay với I Wish I Hated You, Ariana đã nói lên khao khát “giá như em ghét anh/giá như anh tệ với em hơn” để khắc họa sự giằng xé giữa yêu và ghét, giữa ở lại và buông bỏ.

Sự chân thật cần phải đi đôi với sự điềm tĩnh trong việc ghi lại cảm xúc. Như một lần chia sẻ, trong quá trình thực hiện ca khúc Bye, Ariana phải viết làm sao cho tránh bài hát bị hiểu lầm như một bản luận tội người yêu cũ mà nhấn mạnh vào sự quyết tâm rời bỏ quá khứ của mình. Điều đó cho thấy sự trưởng thành của cô về mặt cảm xúc trong âm nhạc.

Ở phần nhạc, Eternal Sunshine không có nhiều khoảnh khắc bùng nổ nếu so với đỉnh cao Thank U, Next của Ariana. Tuy nhiên cũng như lời hát, phần phối khí được thực hiện một cách tinh tế, gọn gàng, trọn vẹn trong 35 phút.

Trong Bye, dù nội dung chia tay một mối tình, chất disco-pop của ca khúc lẫn nhịp độ nhanh chóng của nó đã khắc họa rõ nét quyết tâm rời bỏ đầy khẩn khoản của nữ ca sĩ. Ở We Can’t be Friends, Ariana khiến người nghe có thể nhún nhảy với nỗi buồn như Katy Perry với The One That Got Away hay rõ hơn Robyn với Dancing On My Own. Tiếng synth dày đặc cùng với âm nhạc điện tử chạy xuyên suốt ca khúc gắn với những biến đổi liên tục vừa tránh cho ca khúc trở nên bi lụy vừa vẽ nên những đợt sóng cảm xúc liên tục trào dâng.

Ariana cũng chủ đích tạo nên những âm thanh đặc trưng chạy dọc bài hát. Trong True Story, những tiếng đàn synth liên tục bám theo giọng hát của Ariana Grande như những hồi trống dồn dập đã thể hiện cảm xúc đầy thách thức trong bài hát. Trong I Wish I Hated You, tiếng synth nhẹ nhàng chảy dài trong bài hát như dòng nước, biểu tỏ trạng thái của tất cả những gì sâu kín trong nỗi lòng của cô trước một tình yêu tan vỡ.

Ariana Grande - We can't be friends

Cuối cùng, giọng hát của Ariana là một thứ nhạc cụ hiệu quả, góp phần không nhỏ trong thành công của album nhạc. Có thể thấy cách hát của cô trong lần trở lại này vừa tiết chế, vừa chín chắn hơn, không thể hiện quá nhiều phần ngân nga sở trường nhưng vẫn khiến người nghe ấn tượng bởi sự thanh khiết trong giọng hát. Phần xử lý giọng trong những ca khúc như Don’t Wanna Break Up Again hay Supernatural thể hiện rõ điều đó.

Trở lại với tên album, dễ dàng nhận thấy Ariana đã lấy cảm hứng từ tựa đề bộ phim nổi tiếng Eternal Sunshine of The Spotless Mind. Trong tác phẩm điện ảnh kinh điển đó, cặp đôi nhân vật chính vì những mâu thuẫn khó hàn gắn mà đã muốn xóa ký ức về người kia trong tâm trí mình. Chính Ariana Grande đã tái hiện lại nguồn cảm hứng này trong MV của single We Can’t be Friends, và câu hỏi liệu ta nên nhớ hay quên đi cũng là câu hỏi lớn xuyên suốt album nhạc.

Nhưng chẳng phải việc đem những cảm xúc vào trong âm nhạc cũng chính là cách khiến nó luôn được nhớ đến rồi hay sao? Quá khứ có thể tốt đẹp và tồi tệ, nhưng chính nó đã hình thành nên con người ta và vì thế, chúng cần được nhớ đến. Nhớ để nhìn lại. Nhớ để quên đi. Và nhớ để tạo nên những giai điệu lấp lánh ánh dương vĩnh cửu.

Nam Lê